Từ độ em được mười sáu tuổi,
Giữa lúc Ngọai yếu ngồi một nơi,
Tinh thần tỉnh-táo rất thảnh-thơi,
Sức già yếu kém,trời phù-hộ.
Thời bắt lính quân-dịch rầm-rộ.
Thương chồng trong lao-tù lệ đổ,
Bởi quá yêu chồng lặn-lội thăm,
Nuôi chồng giữa chốn cãnh tối-tăm,
Mãn hạn tù nghĩ lại lệ đỗ,
Tình-nghĩa phu thể rất mặn-nòng.
Anh bèn viết ra bài vọng cổ.
Về quê hát ,Ngoại bùi- ngùi thêm.
Bài đó hiện nay đâu anh nhỉ?
Xin anh ghi lại cho em đi.
Thanh Lien
連鎮源
Giữa lúc Ngọai yếu ngồi một nơi,
Tinh thần tỉnh-táo rất thảnh-thơi,
Sức già yếu kém,trời phù-hộ.
Thời bắt lính quân-dịch rầm-rộ.
Thương chồng trong lao-tù lệ đổ,
Bởi quá yêu chồng lặn-lội thăm,
Nuôi chồng giữa chốn cãnh tối-tăm,
Mãn hạn tù nghĩ lại lệ đỗ,
Tình-nghĩa phu thể rất mặn-nòng.
Anh bèn viết ra bài vọng cổ.
Về quê hát ,Ngoại bùi- ngùi thêm.
Bài đó hiện nay đâu anh nhỉ?
Xin anh ghi lại cho em đi.
Thanh Lien
連鎮源