Xưa theo ngoại xuống Hộ-Phòng,
cậu mợ mừng thầm có một niềm vui.
Dáng cậu cao-ráo,oai-phong,
mợ rất hiền-hậu luôn thương cháu hiền.
Bữa ăn tuy rất đơn-sơ,
thức ăn bóc khói,mợ mời ngoại ăn.
Tôi và em lúc thơ ngây,
chỉ biết đùa giỡn ,háu ăn cả ngày.
Mợ thổi âu-yếm đút ăn,
hai đứa ngoan-ngoãn ăn chung ngon lành.
Mặc dù cơm nóng cũng ăn,
về nhà mẹ hỏi sự tình ra sao?
"Mợ thương con lắm mẹ ơi !
một điều mợ chẳng thương con chút nào."
Ngạc-nhiên mẹ hỏi :" Vì sao? "
thằng em còn bé trả lời thật suôn:
"Cơm nóng thì rất khó ăn,
cơm nguội thì dễ ăn hơn ,mẹ à !"
-Liên Thành 連鎮源
cậu mợ mừng thầm có một niềm vui.
Dáng cậu cao-ráo,oai-phong,
mợ rất hiền-hậu luôn thương cháu hiền.
Bữa ăn tuy rất đơn-sơ,
thức ăn bóc khói,mợ mời ngoại ăn.
Tôi và em lúc thơ ngây,
chỉ biết đùa giỡn ,háu ăn cả ngày.
Mợ thổi âu-yếm đút ăn,
hai đứa ngoan-ngoãn ăn chung ngon lành.
Mặc dù cơm nóng cũng ăn,
về nhà mẹ hỏi sự tình ra sao?
"Mợ thương con lắm mẹ ơi !
một điều mợ chẳng thương con chút nào."
Ngạc-nhiên mẹ hỏi :" Vì sao? "
thằng em còn bé trả lời thật suôn:
"Cơm nóng thì rất khó ăn,
cơm nguội thì dễ ăn hơn ,mẹ à !"
-Liên Thành 連鎮源