Em là chiếc ghế để ngồi,
Ngồi chơi uống nước nghỉ-ngơi ngắm trời.
Có người thích-thú lắc tôi,
Lắc lâu trên ghế ấm lòng thân tôi.
Có chàng thưởng-thức thêm mồi,
Cầu xin dựa-dẫm nàng hồng điều chi ?
Ghế chỉ ngồi lắc đáng gì ?
Tự-nhiên cứ lắc, chẳng khinh người dùng.
Ngồi lâu hữu-dụng dùng chung,
Anh, chị thi-sĩ bao lâu được dùng.
Thi thơ tràn ngập mông-lung,
Mênh-mông huyền-ảo hứng cảnh đề thơ.
Thành Liên
連鎮源
Ngồi chơi uống nước nghỉ-ngơi ngắm trời.
Có người thích-thú lắc tôi,
Lắc lâu trên ghế ấm lòng thân tôi.
Có chàng thưởng-thức thêm mồi,
Cầu xin dựa-dẫm nàng hồng điều chi ?
Ghế chỉ ngồi lắc đáng gì ?
Tự-nhiên cứ lắc, chẳng khinh người dùng.
Ngồi lâu hữu-dụng dùng chung,
Anh, chị thi-sĩ bao lâu được dùng.
Thi thơ tràn ngập mông-lung,
Mênh-mông huyền-ảo hứng cảnh đề thơ.
Thành Liên
連鎮源