Nhà tôi căn gác ba tầng,
Khi xưa chỉ có một tầng mà thôi.
Đặc-biệt căn gác thứ ba,
Chung quanh cửa sổ nắng soi tưng-bừng.
Cạnh đó bà ngoại chiếc giường.
Mền, nệm, êm-ấm Long Sàng Cung Vua.
Xa xa những mái nhà xưa,
Cạnh giường Bà Ngoại, bàn thờ Ngoại Công.
Không lâu có ảnh Nội Công,
Một ông sui gái, một ông sui trai.
Bàn thờ mãi mãi năm dài,
Mặt tiền cái tủ rất đẹp trang-nghiêm.
Không ngờ thời cuộc đảo-điên,
Phũ-phàng ác-nghiệt vô-biên nổi niềm.
Bà Ngoại khả-ái dịu-hiền,
Khuyên con chống lớn phụng thờ tổ-tiên.
Con xin tạc dạ ghi tâm,
Nhớ lời vàng ngọc mãi mãi Ngoại ơi !
Con thường nhớ dáng Ngoại ngồi,
Khăn rằn, áo Xẩm màu huyền dáng xưa.
Chiều mưa ấp-ủ võng đưa,
Ôm cháu, đeo kính, đọc cuốn truyện xưa.
Con nằm cạnh Ngoại nô đùa,
Ngoại vui cười khẽ, mong con nên người.
Thanh Lien
連鎮源
Khi xưa chỉ có một tầng mà thôi.
Đặc-biệt căn gác thứ ba,
Chung quanh cửa sổ nắng soi tưng-bừng.
Cạnh đó bà ngoại chiếc giường.
Mền, nệm, êm-ấm Long Sàng Cung Vua.
Xa xa những mái nhà xưa,
Cạnh giường Bà Ngoại, bàn thờ Ngoại Công.
Không lâu có ảnh Nội Công,
Một ông sui gái, một ông sui trai.
Bàn thờ mãi mãi năm dài,
Mặt tiền cái tủ rất đẹp trang-nghiêm.
Không ngờ thời cuộc đảo-điên,
Phũ-phàng ác-nghiệt vô-biên nổi niềm.
Bà Ngoại khả-ái dịu-hiền,
Khuyên con chống lớn phụng thờ tổ-tiên.
Con xin tạc dạ ghi tâm,
Nhớ lời vàng ngọc mãi mãi Ngoại ơi !
Con thường nhớ dáng Ngoại ngồi,
Khăn rằn, áo Xẩm màu huyền dáng xưa.
Chiều mưa ấp-ủ võng đưa,
Ôm cháu, đeo kính, đọc cuốn truyện xưa.
Con nằm cạnh Ngoại nô đùa,
Ngoại vui cười khẽ, mong con nên người.
Thanh Lien
連鎮源