ĐỒNG CẢNH
-- o O o --
Nhịp nhàng chiếc võng, ban trưa,
Nhẹ tay, mẹ quạt, đong-đưa ru lời.
- :" Gió đưa, cây cải về trời,
Rau râm ở lại chịu, đời đắng cay."
Câu xưa, buồn nghĩ đến nay,
Dì đi ,em phải đêm ngày, cút côi.
Đêm khuya, lành-lạnh, lặng ngồi,
Chuông chùa vang-vẳng, nước trôi đi về.
Bến sông, mịch-mịch, thê-thê,
Lăn-tăn sóng gợn, sầu mê chất chồng.
Cãm thương, cảnh ngộ tương đồng,
Các em nhớ mẹ, anh lòng nhớ cha.
Quách Trấn Tường
-- o O o --
Nhịp nhàng chiếc võng, ban trưa,
Nhẹ tay, mẹ quạt, đong-đưa ru lời.
- :" Gió đưa, cây cải về trời,
Rau râm ở lại chịu, đời đắng cay."
Câu xưa, buồn nghĩ đến nay,
Dì đi ,em phải đêm ngày, cút côi.
Đêm khuya, lành-lạnh, lặng ngồi,
Chuông chùa vang-vẳng, nước trôi đi về.
Bến sông, mịch-mịch, thê-thê,
Lăn-tăn sóng gợn, sầu mê chất chồng.
Cãm thương, cảnh ngộ tương đồng,
Các em nhớ mẹ, anh lòng nhớ cha.
Quách Trấn Tường