Tiền nhân bảo: nhì trời, nhất vợ,
Lỡ mang sợ vợ...rồi làm sao ?
Dù Đế-Vương hay bậc tài cao,
Cuộc đời thân thế cũng lao-đao.
Kìa Vua Trụ đi-đoong Đắt-Kỷ,
Nọ họ Từ chết đứng Kiều Nhi,
Nay các anh mẫu-gương tâm-lý,
Lương nạp kỷ và cần lưu-ý.
Khôn ngoan nghe kỷ nàng giảng đạo,
Chẳng may lỗi đạo cãi lệnh...... “boà”,
Ghê thay áp-lực nét hoa hạ,
Gặp may môi mỉm chén hết bay.
THANH-LIEN
連鎮源
Lỡ mang sợ vợ...rồi làm sao ?
Dù Đế-Vương hay bậc tài cao,
Cuộc đời thân thế cũng lao-đao.
Kìa Vua Trụ đi-đoong Đắt-Kỷ,
Nọ họ Từ chết đứng Kiều Nhi,
Nay các anh mẫu-gương tâm-lý,
Lương nạp kỷ và cần lưu-ý.
Khôn ngoan nghe kỷ nàng giảng đạo,
Chẳng may lỗi đạo cãi lệnh...... “boà”,
Ghê thay áp-lực nét hoa hạ,
Gặp may môi mỉm chén hết bay.
THANH-LIEN
連鎮源