Trời xanh hạc trắng êm-đềm,
Nâng-niu tiếng sáo mênh-mang... Là buồn...
Tiên Nga buông tóc bên nguồn,
Trộm nhìn ngọn nắng lắng chìm trong mơ.
Khi mờ, khi tỏ xa mờ,
Khi lên cao vút, bóng ai lại mờ.
Uốn mìn lên ngọn mộng mơ,
Trở về thanh-sắc nằng hồng bâng-khuâng
Bồng lai sương khói nhẹ thân,
Xiêm-y thấm ướt lành lạnh làn da.
Giỗi-hờn cả thẹn lượt-là,
Thoáng về nét điệu chan-hoà hoang-vu.
Thanh Lien
連鎮源
Nâng-niu tiếng sáo mênh-mang... Là buồn...
Tiên Nga buông tóc bên nguồn,
Trộm nhìn ngọn nắng lắng chìm trong mơ.
Khi mờ, khi tỏ xa mờ,
Khi lên cao vút, bóng ai lại mờ.
Uốn mìn lên ngọn mộng mơ,
Trở về thanh-sắc nằng hồng bâng-khuâng
Bồng lai sương khói nhẹ thân,
Xiêm-y thấm ướt lành lạnh làn da.
Giỗi-hờn cả thẹn lượt-là,
Thoáng về nét điệu chan-hoà hoang-vu.
Thanh Lien
連鎮源