Đúng là hồng-trần khắp bụi-bận,
Dù nhà riêng, hay ở nhà chung.
Khắp nơi bụi-bận cũng không chừa,
Chỉ có cơn mưa...rồi cũng vậy.
Từ buổi mầy tao còn thơ dại,
Mầy nói nghe mòi tắm sạch trơn.
Đừng để bụi-bận bám tinh-thần,
Bài thơ nổi tiếng Phan-Văn-Trị.
Gởi mầy bài thơ đầy giá-trị,
Nếu cuộc đời không có ngày mưa.
Thời nắng ấm sẽ thành nắng cháy,
Mưa quê-hương tầm-tã đời trai.
Thú vật xứ người còn trong sạch,
Thân nó thật sạch hơn dẻ đen.
Kiếp sau làm thú nơi xứ lạ,
Cho ta quên hết......hút bụi thôi.
Thanh Lien
連鎮源
Dù nhà riêng, hay ở nhà chung.
Khắp nơi bụi-bận cũng không chừa,
Chỉ có cơn mưa...rồi cũng vậy.
Từ buổi mầy tao còn thơ dại,
Mầy nói nghe mòi tắm sạch trơn.
Đừng để bụi-bận bám tinh-thần,
Bài thơ nổi tiếng Phan-Văn-Trị.
Gởi mầy bài thơ đầy giá-trị,
Nếu cuộc đời không có ngày mưa.
Thời nắng ấm sẽ thành nắng cháy,
Mưa quê-hương tầm-tã đời trai.
Thú vật xứ người còn trong sạch,
Thân nó thật sạch hơn dẻ đen.
Kiếp sau làm thú nơi xứ lạ,
Cho ta quên hết......hút bụi thôi.
Thanh Lien
連鎮源