Ngâm-nga giải thoát tâm-tư,
Tiếc thương tiếng vọng não-nề hư-vô.
Đời là chỉ một bài thơ,
Tẻ vui cũng một kiếp người chơ-vơ
Trăng thề còn đó trơ trơ,
Đắn-đo cầm nguyệt dạo thơ cung đàn.
Cớ gì ngồi nhẫm canh tàn,
Canh-cánh còn có mối tình chi đây ?
Xuân thì ta hãy còn dài,
Ngậm cười nghĩ đến so tơ phím nầy.
Mai sau nhạc khúc trổi mây,
Bốn bề xuân tỏa hồn thơ đẹp hoài.
Thanh Lien
連鎮源
Tiếc thương tiếng vọng não-nề hư-vô.
Đời là chỉ một bài thơ,
Tẻ vui cũng một kiếp người chơ-vơ
Trăng thề còn đó trơ trơ,
Đắn-đo cầm nguyệt dạo thơ cung đàn.
Cớ gì ngồi nhẫm canh tàn,
Canh-cánh còn có mối tình chi đây ?
Xuân thì ta hãy còn dài,
Ngậm cười nghĩ đến so tơ phím nầy.
Mai sau nhạc khúc trổi mây,
Bốn bề xuân tỏa hồn thơ đẹp hoài.
Thanh Lien
連鎮源