Quê xưa buổi sáng bình-minh,
Điểm-tâm cháo trắng vừa thổi, vừa ăn.
Húp cháo rột rột...rần rần...
Nút que ba-khía mùi tỏi, mùi chanh,
Mùi đường thơm ngọt, ớt cay,
Cái mu ba-khía ai cũng dành ăn.
Chút cơm, cháo vét sạch trơn,
Nghe thèm quá " xoá "... Còn chảy mồi hôi.
Ăn rồi, ăn nữa ... không thôi,
Làm nhanh cái " rột "...,còn " lì một lam ",
Nghe qua thèm quá phát ham,
Nước miếng ực hoài vẫn còn thèm ăn.
Ở Mỹ có bán, không bằng,
Vị thịt ba-khía nhớ hoài ngàn năm.
Ăn xong ai nấy khen rần,
- " Ê ! Sau có về lấy nhiều nghe không ?"
Nhớ rằng "xót-lét-tô-rô" ( cholesterol )
Mặc mẹ nó chớ, sợ gì cứ ăn !
Ăn cho để nhớ quê xưa,
Mì vị ba-khía đậm-Đà khó quên.
Thành Liên
連鎮源
Điểm-tâm cháo trắng vừa thổi, vừa ăn.
Húp cháo rột rột...rần rần...
Nút que ba-khía mùi tỏi, mùi chanh,
Mùi đường thơm ngọt, ớt cay,
Cái mu ba-khía ai cũng dành ăn.
Chút cơm, cháo vét sạch trơn,
Nghe thèm quá " xoá "... Còn chảy mồi hôi.
Ăn rồi, ăn nữa ... không thôi,
Làm nhanh cái " rột "...,còn " lì một lam ",
Nghe qua thèm quá phát ham,
Nước miếng ực hoài vẫn còn thèm ăn.
Ở Mỹ có bán, không bằng,
Vị thịt ba-khía nhớ hoài ngàn năm.
Ăn xong ai nấy khen rần,
- " Ê ! Sau có về lấy nhiều nghe không ?"
Nhớ rằng "xót-lét-tô-rô" ( cholesterol )
Mặc mẹ nó chớ, sợ gì cứ ăn !
Ăn cho để nhớ quê xưa,
Mì vị ba-khía đậm-Đà khó quên.
Thành Liên
連鎮源