chị kia chẳng đẹp mà hiền,
Thấy bộ hung- dữ mà lòng khôn ngoan.
Cả làng ngỡ chị bất nhân,
Già, trẻ đều tránh chẳng màng đến chi.
Tánh Chị chẳng thích so-bì,
Được ông chủ mướn Chị về nấu ăn.
Anh chàng công-tử nhà ông,
Thấy mặt chị đến đuổi xô như tà .
Đến tuổi khôn lớn trưởng-thành,
Đào hoa xuất chúng, chẳng có người yêu.
Buồn tình mượn rượu ngã-nghiêng,
Cô sen kẻ ở lo toan mọi bề.
Say mềm ngỡ gái đẹp mê,
Mỗi ngày phận-sự Chị vẫn lo toan,
Ngày ngày quen thói trăng hoa,
Mộng tình chan chứa, mến lòng sắc-son.
Từ đây anh hiểu tấm lòng,
Chánh-thực ngay thẳng thầm thương vô-bờ.
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn,
Xấu người đẹp nết, còn hơn đẹp người .
Thanh Lien
連鎮源
Thấy bộ hung- dữ mà lòng khôn ngoan.
Cả làng ngỡ chị bất nhân,
Già, trẻ đều tránh chẳng màng đến chi.
Tánh Chị chẳng thích so-bì,
Được ông chủ mướn Chị về nấu ăn.
Anh chàng công-tử nhà ông,
Thấy mặt chị đến đuổi xô như tà .
Đến tuổi khôn lớn trưởng-thành,
Đào hoa xuất chúng, chẳng có người yêu.
Buồn tình mượn rượu ngã-nghiêng,
Cô sen kẻ ở lo toan mọi bề.
Say mềm ngỡ gái đẹp mê,
Mỗi ngày phận-sự Chị vẫn lo toan,
Ngày ngày quen thói trăng hoa,
Mộng tình chan chứa, mến lòng sắc-son.
Từ đây anh hiểu tấm lòng,
Chánh-thực ngay thẳng thầm thương vô-bờ.
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn,
Xấu người đẹp nết, còn hơn đẹp người .
Thanh Lien
連鎮源