Hoàng-hôn nắng xuống bên sông,
Xế tà lặng phía Hộ-phòng mênh-mông.
Hai Dì thi ở thật gần.
Em chồng Xới Ý, Má hỏng thèm đi.
Nhà mình bước qua nhà Dì,
Không đầy tích-tắc bước qua nhà lồng.
Thấy Ngoại đi tới ngoài sân,
Dì nhanh đem ghế bố ra sân Ngoại nằm,
Trời chiều nắng đẹp mây hồng,
Gió hè nhè-nhẹ Ngoại khỏe mạnh hơn.
Dì còn mua bánh Ngoại ăn,
Qua-loa vị ngọt, chia nhau thật đều.
Ngước nhìn tìm thấy sao hôm,
Đôi khi Ngoại kể Chức Nữ Ngưu Lang.
Ngoại kể Ngủ Hổ Bình Tây,
Hai vị tinh tú xuất thế vang danh,
Kẻ Văn, người Vỏ song toàn,
Thượng giới Ngọc-Hoàng đọa kiếp nhân gian.
Bao-Công với vị Địch-Thanh.
Sau nầy trở lại Hải-Thọ bán rau.
Thần-Phi oan-ức mù loà,
Quan-Âm chỉ giáo sau gặp Bao-Công.
Cứ xem sau ót có xương,
Yến-Nguyệt Tam-Thoa chính hiệu Bao-Công.
Thanh Lien
連鎮源
Xế tà lặng phía Hộ-phòng mênh-mông.
Hai Dì thi ở thật gần.
Em chồng Xới Ý, Má hỏng thèm đi.
Nhà mình bước qua nhà Dì,
Không đầy tích-tắc bước qua nhà lồng.
Thấy Ngoại đi tới ngoài sân,
Dì nhanh đem ghế bố ra sân Ngoại nằm,
Trời chiều nắng đẹp mây hồng,
Gió hè nhè-nhẹ Ngoại khỏe mạnh hơn.
Dì còn mua bánh Ngoại ăn,
Qua-loa vị ngọt, chia nhau thật đều.
Ngước nhìn tìm thấy sao hôm,
Đôi khi Ngoại kể Chức Nữ Ngưu Lang.
Ngoại kể Ngủ Hổ Bình Tây,
Hai vị tinh tú xuất thế vang danh,
Kẻ Văn, người Vỏ song toàn,
Thượng giới Ngọc-Hoàng đọa kiếp nhân gian.
Bao-Công với vị Địch-Thanh.
Sau nầy trở lại Hải-Thọ bán rau.
Thần-Phi oan-ức mù loà,
Quan-Âm chỉ giáo sau gặp Bao-Công.
Cứ xem sau ót có xương,
Yến-Nguyệt Tam-Thoa chính hiệu Bao-Công.
Thanh Lien
連鎮源