Trời chiều vào cuối tàn thu,
Có đàn chim én bay về miền Nam.
Tìm nơi nắng ấm chan-hoà,
Một con Én nhỏ dừng lại tượng cao.
Bảo tượng quí báu sang giàu,
Hôm sau xoè cánh xuôi vào hướng Nam.
Chợt nghe nức-nở thở-than,
Tượng đồng Hoàng-Tử nhỏ lụy thảm thương :
Ta là tượng quí trường-kỳ,
Nhiều vật quí-báu, Bích-Ngọc uy-nghi.
Nhìn xem hình dáng uy-danh,
Nói xong rơi lụy chan-hoà long-lanh.
Ngạc-nhiên chim hỏi rành rành,
Phía kia một mái nhà tranh nghèo nàn.
Con thơ bà lão ốm đau,
Ngươi hãy mang ngọc; thuốc than đở-đần.
Tuy chim chẳng dám, nể lòng,
Chim ngậm bữu-thạch nhượng cầu mang trao.
Vui lòng nương-náu qua đêm,
Vào đêm hôm ấy mưa tuôn ào-ào.
Hoàng-Tử gọi én chẳng than,
Lấy đôi mắt ngọc giúp người lầm-than.
Ngậm đôi mắt ngọc tặng trao,
Giúp người Hoàng-Tử hết buồn làm vui.
Trút một gánh nặng bấy lâu,
Tấm thân cao-quí của ông nhiệm-mầu.
Hy-sinh trọng-đại vì dân,
Thứ ba từ-giã lên đường én bay.
Cũng lưu chim lại, tạ-ơn,
Ơn người tôi nhớ nghìn năm muôn đời.
Giúp thêm lầm nữa chim ơi !
Cho dù tàn-phế chẳng màng gì đâu ?
Vâng, tôi sẽ về với ông,
Tôi không thể bỏ, giúp giùm đến nơi.
Một hôm gió Bắc tuyết rơi,
Hoàng-Tử: Ánh-sáng ta là của ngươi.
Thôi chim ngươi hãy ngủ đi,
Thân chim lạnh cứng bé nhỏ ân-nhân.
Chim trút hơi thở dần dần,
Xác Yến nằm dưới tượng đồng trên cao.
Hoàng-Tử kêu thảm khổ đau,
Tượng cao lao xuống, mảnh vụn vỡ tan.
Thiên-đàng hai trái tim vàng,
Nay đã hiện rõ thế-gian để đời.
Thanh Lien
連鎮源
Có đàn chim én bay về miền Nam.
Tìm nơi nắng ấm chan-hoà,
Một con Én nhỏ dừng lại tượng cao.
Bảo tượng quí báu sang giàu,
Hôm sau xoè cánh xuôi vào hướng Nam.
Chợt nghe nức-nở thở-than,
Tượng đồng Hoàng-Tử nhỏ lụy thảm thương :
Ta là tượng quí trường-kỳ,
Nhiều vật quí-báu, Bích-Ngọc uy-nghi.
Nhìn xem hình dáng uy-danh,
Nói xong rơi lụy chan-hoà long-lanh.
Ngạc-nhiên chim hỏi rành rành,
Phía kia một mái nhà tranh nghèo nàn.
Con thơ bà lão ốm đau,
Ngươi hãy mang ngọc; thuốc than đở-đần.
Tuy chim chẳng dám, nể lòng,
Chim ngậm bữu-thạch nhượng cầu mang trao.
Vui lòng nương-náu qua đêm,
Vào đêm hôm ấy mưa tuôn ào-ào.
Hoàng-Tử gọi én chẳng than,
Lấy đôi mắt ngọc giúp người lầm-than.
Ngậm đôi mắt ngọc tặng trao,
Giúp người Hoàng-Tử hết buồn làm vui.
Trút một gánh nặng bấy lâu,
Tấm thân cao-quí của ông nhiệm-mầu.
Hy-sinh trọng-đại vì dân,
Thứ ba từ-giã lên đường én bay.
Cũng lưu chim lại, tạ-ơn,
Ơn người tôi nhớ nghìn năm muôn đời.
Giúp thêm lầm nữa chim ơi !
Cho dù tàn-phế chẳng màng gì đâu ?
Vâng, tôi sẽ về với ông,
Tôi không thể bỏ, giúp giùm đến nơi.
Một hôm gió Bắc tuyết rơi,
Hoàng-Tử: Ánh-sáng ta là của ngươi.
Thôi chim ngươi hãy ngủ đi,
Thân chim lạnh cứng bé nhỏ ân-nhân.
Chim trút hơi thở dần dần,
Xác Yến nằm dưới tượng đồng trên cao.
Hoàng-Tử kêu thảm khổ đau,
Tượng cao lao xuống, mảnh vụn vỡ tan.
Thiên-đàng hai trái tim vàng,
Nay đã hiện rõ thế-gian để đời.
Thanh Lien
連鎮源