Có hai cô gái beauty,
Một cô tên Ngọc, một nàng tên Liên.
Khi còn con gái dịu-hiền,
Khuyên em hiếu đạo, làm việc phải siêng.
Chim khôn kêu tiếng rảnh-rang,
Người khôn nói tiếng dịu-dàng dể nghe.
Làm việc chớ có lăm-le,
Lớn lên đi học, học hành phải siêng.
Xem như trang-điềm đẹp hiền,
Thấy người lười-biếng ta thời tránh xa.
Tâm-hồn thân-ái đậm-đà,
Kỷ-niệm xưa cũ nhớ hoài trong tim.
Thành Liên
連鎮源
Một cô tên Ngọc, một nàng tên Liên.
Khi còn con gái dịu-hiền,
Khuyên em hiếu đạo, làm việc phải siêng.
Chim khôn kêu tiếng rảnh-rang,
Người khôn nói tiếng dịu-dàng dể nghe.
Làm việc chớ có lăm-le,
Lớn lên đi học, học hành phải siêng.
Xem như trang-điềm đẹp hiền,
Thấy người lười-biếng ta thời tránh xa.
Tâm-hồn thân-ái đậm-đà,
Kỷ-niệm xưa cũ nhớ hoài trong tim.
Thành Liên
連鎮源