Thoáng nghe lúc nhỏ ẫm bồng,
thường hay bịnh-hoạn bảo-hộ giùm nuôi,
khi đó bé nhỏ tí-ti,
chẳng biết chuyện gì, thì làm sao ghi?
Đến khi từ-giã tuổi thì,
một bà nhìn lại nuôi ta thuỡ nào,
Me rằng: " Bà Phán năm nao,
nuôi con thuỡ bé trở trời nguy nan."
Bà bèn âu-yếm vô-vàn,
lòng mình ái-ngại, ngỡ-ngàng vô-biên.
Trở lại chập-chững biết đi,
băt chước dáng ngoại leo lầu té đau,
mẹ cha thắm-thía ruột bào,
trẻ đau biết khóc, máu đào tuổi thơ.
Chiếu đẹp bà ngoại mới mua,
cũng lại bắt chước , các thành làm hai.
Mặt kính bà ngoại lấy đeo,
dáng đi khập-khểnh, tuổi xanh dại khờ,
lớn lên học chữ i- tờ.
Bắt chước vọng cổ, giọng ca Văn-Hường.
bài ca soạn-giả Viễn-Châu,
Nguồn-gốc điệu hò thơ Lục-Vân-Tiên.
Hò ơ...Ai biểu bắt chước lam chi ?
bể đầu u trán ơ...bể đầu u trán, còn mang thẹo ...tới nay...
bắt chước những cái hay ho,
giải-khuây một mình...chẳng những người thân...
Thanh Lien
連鎮源
thường hay bịnh-hoạn bảo-hộ giùm nuôi,
khi đó bé nhỏ tí-ti,
chẳng biết chuyện gì, thì làm sao ghi?
Đến khi từ-giã tuổi thì,
một bà nhìn lại nuôi ta thuỡ nào,
Me rằng: " Bà Phán năm nao,
nuôi con thuỡ bé trở trời nguy nan."
Bà bèn âu-yếm vô-vàn,
lòng mình ái-ngại, ngỡ-ngàng vô-biên.
Trở lại chập-chững biết đi,
băt chước dáng ngoại leo lầu té đau,
mẹ cha thắm-thía ruột bào,
trẻ đau biết khóc, máu đào tuổi thơ.
Chiếu đẹp bà ngoại mới mua,
cũng lại bắt chước , các thành làm hai.
Mặt kính bà ngoại lấy đeo,
dáng đi khập-khểnh, tuổi xanh dại khờ,
lớn lên học chữ i- tờ.
Bắt chước vọng cổ, giọng ca Văn-Hường.
bài ca soạn-giả Viễn-Châu,
Nguồn-gốc điệu hò thơ Lục-Vân-Tiên.
Hò ơ...Ai biểu bắt chước lam chi ?
bể đầu u trán ơ...bể đầu u trán, còn mang thẹo ...tới nay...
bắt chước những cái hay ho,
giải-khuây một mình...chẳng những người thân...
Thanh Lien
連鎮源